【典故出处】《诗经》
所有典故:
言告师氏,言告言归。薄污我私,薄浣我衣。害浣害否?归宁父母。
春秋·佚名《葛覃》
忧心悄悄,愠于群小。觏闵既多,受侮不少。静言思之,寤辟有摽。
春秋·佚名《柏舟》
日居月诸,胡迭而微?心之忧矣,如匪浣衣。静言思之,不能奋飞。
春秋·佚名《柏舟》
日居月诸,照临下土。乃如之人兮,逝不古处?胡能有定?宁不我顾。
春秋·佚名《日月》
青青子衿,悠悠我心。纵我不往,子宁不嗣音?
春秋·佚名《子衿》
四月维夏,六月徂署。先祖匪人,胡宁忍予?
春秋·佚名《四月》
文王有声,遹骏有声。遹求厥宁,遹观厥成。文王烝哉!
春秋·佚名《文王有声》
凫鹥在泾,公尸来燕来宁。尔酒既清,尔肴既馨。公尸燕饮,福禄来成。
春秋·佚名《凫鹥》
菀彼桑柔,其下侯旬,捋采其刘,瘼此下民。不殄心忧,仓兄填兮。倬彼昊天,宁不我矜?
春秋·佚名《桑柔》
倬彼云汉,昭回于天。王曰:於乎!何辜今之人?天降丧乱,饥馑荐臻。靡神不举,靡爱斯牲。圭壁既卒,宁莫我听?
春秋·佚名《云汉》
瞻卬昊天,则不我惠。孔填不宁,降此大厉。邦靡有定,士民其瘵。蟊贼蟊疾,靡有夷届。罪罟不收,靡有夷瘳。
春秋·佚名《瞻卬》
【典故出处】《楚辞》
所有典故:
”屈原曰:“吾宁悃悃款款,朴以忠乎,将送往劳来,斯无穷乎
先秦·屈原《卜居》
“宁诛锄草茅以力耕乎,将游大人以成名乎
先秦·屈原《卜居》
“宁昂昂若千里之驹乎,将泛泛若水中之凫,与波上下,偷以全吾躯乎
先秦·屈原《卜居》
漠虚静以恬愉兮,澹无为而自得
先秦·屈原《远游》
昏微循迹,有狄不宁
先秦·屈原《天问》
大司命广开兮天门,纷吾乘兮玄云;令飘风兮先驱,使涷雨兮洒尘;君回翔兮以下,逾空桑兮从女;纷总总兮九州,何寿夭兮在予;高飞兮安翔,乘清气兮御阴阳;吾与君兮齐速,导帝之兮九坑;灵衣兮被被,玉佩兮陆离;一阴兮一阳,众莫知兮余所为;折疏麻兮瑶华,将以遗兮离居;老冉冉兮既极,不寖近兮愈疏;乘龙兮辚辚,高驰兮冲天;结桂枝兮延伫,羌愈思兮愁人;愁人兮奈何,愿若今兮无亏;固人命兮有当,孰离合兮何为
先秦·屈原《九歌》
与其无义而有名兮,宁穷处而守高
先秦·宋玉《九辩》
岁忽忽而遒尽兮,老冉冉而愈弛
先秦·宋玉《九辩》
老冉冉其将至兮,恐修名之不立
先秦·屈原《离骚》
退静默而莫余知兮,进号呼又莫吾闻
先秦·屈原《九章》
眴兮杳杳,孔静幽默
先秦·屈原《九章》
吕望屠于朝歌兮,宁戚歌而饭牛
先秦·屈原《九章》
岁曶曶其若颓兮,时亦冉冉而将至
先秦·屈原《九章》
像设君室,静闲安些
先秦·屈原《招魂》
闲以静只
先秦·屈原《大招》
寿冉冉而日衰兮,固儃回而不息
两汉·贾谊《惜誓》
欿愁悴而委惰兮,老冉冉而逮之
先秦·庄忌《哀时命》
年滔滔而自远兮,寿冉冉而愈衰
两汉·东方朔《七谏》
思忠登九灵兮游神,静女歌兮微晨
两汉·王褒《九怀》
欲静居兮自娱,心愁慼兮不能
两汉·王逸《九思》
【典故出处】《论语》
所有典故:
林放问礼之本。子曰:“大哉问!礼,与其奢也,宁俭,与其易也,宁戚。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《八佾第三》
季氏旅于泰山。子谓冉有曰:“汝弗能救与?”对曰:“不能。”子曰:“呜呼!曾谓泰山,不若林放乎!”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《八佾第三》
王孙贾问曰:“与其媚于奥,宁媚于灶也。何谓也?”子曰:“不然。获罪于天,无所祷也。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《八佾第三》
子曰:“宁武子,邦有道,则知,邦无道,则愚。其知可及也,其愚不可及也。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《公冶长第五》
子华使于齐,冉子为其母请粟。子曰:“与之釜。”请益。曰:“与之庚。”冉子于其粟五秉,子曰:“赤之适齐也,乘肥马,衣轻裘。吾闻之也,君子周急不继富。”原思为之宰,与之粟九百,辞。子曰:“毋以与尔邻里乡党乎?”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《雍也第六》
子曰:“知者乐水,仁者乐山;知者动,仁者静;知者乐,仁者寿。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《雍也第六》
子曰:“奢则不孙,俭则固。与其不孙也,宁固。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《述而第七》
子疾病,子路使门人为臣。病闲,曰:“久矣哉,由之行诈也。无臣而为有臣,吾谁欺,欺天乎?且予与其死于臣之手也,无宁死于二三子之手乎。且予纵不得大葬,予死于道路乎?”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《子罕第九》
子曰:“从我于陈蔡者,皆不及门也。德行:颜渊、闵子骞、冉伯牛、仲弓;言语:宰我、子贡;政事:冉有、季路;文学:子游、子夏。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《先进第十壹》
闵子伺侧,唁唁如也。子路,行行如也。冉有、子贡,侃侃如也。子乐:“若由也,不得其死然。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《先进第十壹》
子路问:“闻斯行诸?”子曰:“有父兄在,如之何闻斯行之?”冉有问:“闻斯行诸?”子曰:“闻斯行之。”公西华曰:“由也问闻斯行诸,子曰有父兄在。求也问闻斯行诸,子曰闻斯行之。赤也惑,敢问。”子曰:“求也退,故进之;由也兼人,故退之。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《先进第十壹》
季子然问:“仲由、冉求,可谓大臣与?”子曰:“吾以子为异之问,曾由与求之问。所谓大臣者,以道事君,不可则止。今由与求也,可谓具臣矣。”曰:“然则从之者与?”子曰:“弑父与君,亦不从也。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《先进第十壹》
子路、曾皙、冉有、公西华伺坐,子曰:“以吾壹日长乎尔,毋吾以也。居则曰:不吾知也。如或知尔,则何以哉?”子路率尔对曰:“千乘之国,摄乎大国之间,加之以师旅,因之以饥馑,由也为之,比及三年,可使有勇,且知方也。”夫子哂之:“求,尔何如?”对曰:“方六七十,如五六十,求也为之,比及三年,可使足民。如其礼乐,以俟君子。”“赤,尔何如?”对曰:“非曰能之,愿学焉。宗庙之事,如会同,端章甫,愿为小相焉。”“点,尔何如?”鼓瑟希,铿尔,舍瑟而作,对曰:“异乎三子者之撰。”子曰:“何伤乎?亦各言其志也。”曰:“暮春者,春服既成,冠者五六人,童子六七人,浴乎沂,风乎舞雩,咏而归。”夫子喟然叹曰:“吾与点也。”三子者出,曾皙后,曾皙曰:“夫三子者之言何如?”子曰:“亦各言其志也已矣。”曰:“夫子何哂由也?”曰:“为国以礼。其言不让,是故哂之。”“唯求则非邦也与?”“安见方六七十如五六十而非邦也者?”“唯赤则非邦也与?”“宗庙会同,非诸侯而何?赤也为之小,孰能为之大!”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《先进第十壹》
子适卫,冉有仆,子曰:“庶矣哉。”冉有曰:“既庶矣,又何加焉?”曰:“富之。”曰:“既富矣,又何加焉?”曰:“教之。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《子路第十三》
子路问成人。子曰:“若臧武仲之知,公绰之不欲,卞庄子之勇,冉求之艺,文之以礼乐,亦可以为成人矣。”曰:“今之成人者何必然。见利思义,见危授命,久要不忘平生之言,亦可以为成人矣。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《宪问第十四》
季氏将伐颛臾,冉有季路见于孔子曰:“季氏将有事于颛臾。”孔子曰:“求,无乃尔是过与?夫颛臾,昔者先王以为东蒙主,且在邦域之中矣,是社稷之臣也,何以伐为?”冉有曰:“夫子欲之,吾二臣者,皆不欲也。”孔子曰:“求,周任有言曰:陈力就列,不能者止。危而不持,颠而不扶,则将焉用彼相矣。且尔言过矣。虎兕出于柙,龟玉毁于椟中,是谁之过与?”冉有曰:“今夫颛臾,固而近于费,今不取,后世必为子孙忧。”孔子曰:“求,君子疾夫舍曰欲之,而必为之辞。丘也,闻有国有家者,不患寡而患不均,不患贫而患不安,盖均无贫,和无寡,安无倾。夫如是,故远人不服,则修文德以来之。既来之,则安之。今由与求也,相夫子,远人不服而不能来也,邦分崩离析而不能守也,而谋动干戈于邦内,吾恐季孙之忧,不在颛臾,而在萧墙之内也。”
春秋战国·孔子弟子及其再传弟子《季氏第十六》
【典故出处】《周易》
所有典故:
比:吉。原筮,元永贞。无咎。不宁方来,后夫凶。
西周·姬昌《比卦》
九四:商兑,未宁,介疾有喜。
西周·姬昌《兑卦》
【典故出处】《唐诗》
所有典故:
泠泠七弦上,静听松风寒
唐代·刘长卿《听弹琴》
清时有味是无能,闲爱孤云静爱僧
唐代·杜牧《将赴吴兴登乐游原一绝》
晚年唯好静,万事不关心
唐代·王维《酬张少府》
江静潮初落,林昏瘴不开
唐代·宋之问《题大庾岭北驿》
世界微尘里,吾宁爱与憎
唐代·李商隐《北青萝》
白云依静渚,春草闭闲门
唐代·刘长卿《寻南溪常山道人隐居 / 寻南溪常道士》
独立三边静,轻生一剑知
唐代·刘长卿《送李中丞之襄州 / 送李中丞归汉阳别业》
山中习静观朝槿,松下清斋折露葵
唐代·王维《积雨辋川庄作 / 秋归辋川庄作》
估客昼眠知浪静,舟人夜语觉潮生
唐代·卢纶《晚次鄂州》
疏松影落空坛静,细草香闲小洞幽
唐代·韩翃《同题仙游观》
声喧乱石中,色静深松里
唐代·王维《青溪 / 过青溪水作》
艳色天下重,西施宁久微
唐代·王维《西施咏》
道人庭宇静,苔色连深竹
唐代·柳宗元《晨诣超师院读禅经》
亚相勤王甘苦辛,誓将报主静边尘
唐代·岑参《轮台歌奉送封大夫出师西征》
川为静其波,鸟亦罢其鸣
唐代·李颀《听董大弹胡笳声兼寄语弄房给事》
一声已动物皆静,四座无言星欲稀
唐代·李颀《琴歌》
夜深静卧百虫绝,清月出岭光入扉
唐代·韩愈《山石》
须臾静扫众峰出,仰见突兀撑青空
唐代·韩愈《谒衡岳庙遂宿岳寺题门楼》
月明松下房栊静,日出云中鸡犬喧
唐代·王维《桃源行》
【典故出处】《宋词》
所有典故:
斜阳冉冉春无极
宋代·周邦彦《兰陵王·柳》
夜寂静,寒声碎
宋代·范仲淹《御街行·秋日怀旧》
拾翠汀洲人寂静,立双双鸥鹭
宋代·柳永《安公子·远岸收残雨》
画堂人静雨蒙蒙,屏山半掩余香袅
宋代·寇准《踏莎行·春暮》
叹后约丁宁竟何据
宋代·柳永《夜半乐·冻云黯淡天气》
柳摇台榭东风软,帘栊静,幽禽调舌
宋代·阮逸女《花心动·春词》
世事悠悠浑未了,年光冉冉今如许
宋代·吴潜《满江红·送李御带珙》
官河水静阑干暖,徙倚斜阳怨晚秋
宋代·史达祖《鹧鸪天·卫县道中有怀其人》
正柳腴花瘦,绿云冉冉,红雪霏霏
宋代·None《八声甘州·摘青梅荐酒》
【典故出处】《岳阳楼记》
而或长烟一空,皓月千里,浮光跃金,静影沉璧,渔歌互答,此乐何极
宋代·范仲淹《岳阳楼记》
【典故出处】《永州八记》
其始盖冉水自南奔注,抵山石,屈折东流;其颠委势峻,荡击益暴,啮其涯,故旁广而中深,毕至石乃止;流沫成轮,然后徐行
唐代·柳宗元《永州八记》
枕席而卧,则清冷冷状与目谋,瀯瀯之声与耳谋,悠然而虚者与神谋,渊然而静者与心谋
唐代·柳宗元《永州八记》
由冉溪西南水行十里,山水之可取者五,莫若钻鉧潭
唐代·柳宗元《永州八记》
视之既静,其听始远
唐代·柳宗元《永州八记》
【典故出处】《洛神赋》
明眸善睐,靥辅承权,瓌姿艳逸,仪静体闲
魏晋·曹植《洛神赋》
收和颜而静志兮,申礼防以自持
魏晋·曹植《洛神赋》
于是屏翳收风,川后静波
魏晋·曹植《洛神赋》
【典故出处】《滕王阁序》
老当益壮,宁移白首之心
唐代·王勃《滕王阁序》
【典故出处】《神女赋》
既姽婳于幽静兮,又婆娑乎人间
先秦·宋玉《神女赋》
澹清静其兮,性沉详而不烦
先秦·宋玉《神女赋》
【典故出处】《风赋》
清清泠泠,愈病析酲,发明耳目,宁体便人
先秦·宋玉《风赋》
【典故出处】《鵩鸟赋》
其生兮若浮,其死兮若休;澹乎若深渊止之静,泛乎若不系之舟
两汉·贾谊《鵩鸟赋》
【典故出处】《三都赋》
至乎勍敌纠纷,庶土罔宁
魏晋·左思《三都赋》
虽兹宅之夸丽,曾未足以少宁
魏晋·左思《三都赋》
【典故出处】《雪赋》
若乃申娱玩之无已,夜幽静而多怀
南北朝·谢惠连《雪赋》
君宁见阶上之白雪,岂鲜耀于阳春
南北朝·谢惠连《雪赋》
【典故出处】《小园赋》
况乎管宁藜床,虽穿而可座;嵇康锻灶,既暖而堪眠
南北朝·庾信《小园赋》
【典故出处】《随园记》
后三十年,余宰江宁,园倾且颓弛,其室为酒肆,舆台嚾呶,禽鸟厌之不肯妪伏,百卉芜谢,春风不能花
清代·袁枚《随园记》
【典故出处】《七发》
”客因称曰:“今时天下安宁,四宇和平,太子方富于年
两汉·枚乘《七发》
【典故出处】《洞箫赋》
惟详察其素体兮,宜清静而弗喧
两汉·王褒《洞箫赋》
其妙声,则清静厌瘱,顺叙卑达,若孝子之事父也
两汉·王褒《洞箫赋》
【典故出处】《逐贫赋》
我行尔动,我静尔休
两汉·扬雄《逐贫赋》
【典故出处】《幽通赋》
聿中和为庶几兮,颜与冉又不得
两汉·班固《幽通赋》
【典故出处】《东征赋》
清静少欲,师公绰兮
两汉·班昭《东征赋》
【典故出处】《述行赋》
甘衡门以宁神兮,詠都人而思归
两汉·蔡邕《述行赋》
【典故出处】《封燕然山铭》
兹所谓一劳而久逸,暂费而永宁者也,乃遂封山刊石,昭铭盛德
两汉·班固《封燕然山铭》
【典故出处】《孟子》
所有典故:
”“宰我、子贡善为说辞,冉牛、闵子、颜渊善言德行
战国·孟子《公孙丑章句上第二节》
”“昔者窃闻之:子夏、子游、子张皆有圣人之一体,冉牛、闵子、颜渊则具体而微
战国·孟子《公孙丑章句上第二节》
周公兼夷狄,驱猛兽,而百姓宁
战国·孟子《滕文公章句下第九节》
【典故出处】《大学》
所有典故:
知止而后有定,定而后能静,静而后能安,安而后能虑,虑而后能得
春秋·曾子《第一章》
与其有聚敛之臣,宁有盗臣
春秋·曾子《第十一章》
【典故出处】《中庸》
所有典故:
知止而后有定,定而后能静,静而后能安,安而后能虑,虑而后能得
春秋·子思《第一章》
与其有聚敛之臣,宁有盗臣
春秋·子思《第十一章》